Truyện Kinh Độ Vong mang đến cho độc giả một hành trình kỳ diệu, nơi những âm hưởng hoài niệm giữa trăm năm độc hành và tình bạn dưới ánh trăng sáng. Nội dung xoay quanh hình ảnh một vị quốc sư nổi tiếng tại Đại Lịch – Lâm Uyên, người từng đánh lui ba vạn đại quân để bảo vệ đất nước, giờ đây lại sống một cuộc sống tĩnh lặng tại Thái Thượng thần cung. Trong bối cảnh phồn hoa của thành Trường An, khung cảnh mở ra với tiếng lục lạc, lạc đà chậm rãi đi qua Gia Dục quan, nơi mỹ nhân và tài tử giao thoa. Điểm độc đáo trong câu chuyện là mối quan hệ kỳ lạ giữa Lâm Uyên và Liên Đăng. Tưởng tượng ban đầu của Liên Đăng về quốc sư là một ông lão hiền hòa, nhưng thực tế lại hoàn toàn khác. Khi cô vô tình làm hỏng một sự kiện quan trọng, mọi chuyện diễn ra như một cơn bão, khiến sự phân cách giữa họ dần giảm đi. Quốc sư, với tính cách cao ngạo và quyền lực, đặt ra những quy tắc khắt khe cho Liên Đăng: “Bổn tọa bảo cô đi hướng đông, cô không được đi hướng tây”, hay “Trong lòng cô không được có người khác”. Điều này làm tăng thêm cảm giác căng thẳng và sự phức tạp trong mối quan hệ giữa hai nhân vật chính. Liên Đăng không chỉ phải đối mặt với những yêu cầu kỳ quặc từ quốc sư, mà còn khám phá ra những bí mật về chính bản thân mình. Câu chuyện đan xen giữa hài hước và cảm xúc, khi mà Liên Đăng buộc phải thừa nhận rằng cảm xúc của mình dành cho Lâm Uyên không hề đơn giản như cô từng nghĩ. Câu hỏi “Cô thích bổn tọa đúng không?” trở thành một biểu tượng cho việc khám phá tình cảm sâu sắc giữa hai con người sống trong thế giới đầy rẫy những kỳ vọng và sự viện dẫn. Trong khi Lâm Uyên cô đơn lẻ loi giữa những quyết định và trách nhiệm, thì Liên Đăng xuất hiện như một ánh sáng chói lọi, thổi hồn vào những góc khuất tâm hồn của hắn. "Có thể là làm yêu quái lâu rồi, nên cũng thấy cô đơn", câu nói đầu tiên của quốc sư dường như phác họa rõ nét nỗi cô đơn lạc lõng và nỗ lực tìm kiếm điểm tựa trong mối quan hệ không thể đoán trước này. Tình bạn giữa họ thực sự là một mảnh ghép đẹp đẽ, nhưng cũn... — Kinh Độ Vong
Bình luận truyện
Nhận xét về truyện Kinh Độ Vong