← Chương 3656Cuối cùng
18 VỊ DIỆN!
Kể từ khi có Bá Chủ Chi Thành và Cung Đình Thụ, tốc độ đột phá của các lão bà chỉ còn một phần ba…
Nếu trước đây mất đến mười năm thời gian thực trong Gia Tốc Trận để lĩnh ngộ quy tắc, đột phá Bất Hủ.
Thì hiện tại… kết hợp hiệu suất tu luyện của Bá Phi kèm với song tu tại Cung Đình Thụ, chỉ mất khoảng trên dưới ba năm.
Dù có là Tam Đạo Bất Hủ, cũng sẽ không kéo dài hơn bao nhiêu.
Đây chính là ưu thế khi có Bất Hủ Thần Vật phụ trợ.
Lạc Nam phối hợp với các nàng tụ Tình Đỉnh, cũng tranh thủ sử dụng tài nguyên thu hoạch được sau khi giao dịch “công bằng” cùng Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh.
Đối với thiên tài địa bảo thu được từ bọn họ, trực tiếp giao cho Mộc Ái My và Bắc Cung Hàm Ngọc ném vào Thần Nông Đan Cảnh bồi dưỡng.
Đương nhiên, để Thần Nông Đan Cảnh vận hành ổn định… cần có tài nguyên cho nó hấp thụ.
Chính là Đạo Xu!
Trong quá trình này, Trương Nhã Trâm đã thành công sử dụng Tụ Bảo Đạo Xu của mình để luyện 300 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm thành ba trăm vạn Đạo Xu.
Mỗi một Đạo Xu sánh ngang một vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, nhưng hiệu quả mang đến lại đề thăng rất nhiều.
Ví như tụ một Tình Đỉnh thường tốn 15 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, thì giờ đây chỉ tiêu hao 10 vạn Đạo Xu mà thôi.
Tiết kiệm vô cùng to lớn.
Đạo Xu cũng là tài nguyên độc quyền của Bá Việt Tông, tương lai các nàng Mộng Chi Tiên, Mộng Thải Vân phối hợp với Trương Nhã Trâm mở rộng kinh doanh, đem Đạo Xu giao dịch ra ngoài… có thể từ trong đó kiếm lời một khoảng lớn.
Mà Thần Nông Đan Cảnh sau khi hấp thụ Đạo Xu, cũng tăng cường hiệu quả bồi dưỡng thiên tài địa bảo đến cấp Bất Hủ.
Đem mấy loại Bất Hủ tài nguyên này bán ra ngoài với giá trên trời, chẳng những thừa năng lượng cho Thần Nông Đan Cảnh thoải mái hoạt động, mà còn kiếm về cho Bá Việt Tông đầy bồn đầy bát.
Trong mắt Tiêu Tài Lão Tổ đám người, Tụ Bảo Đạo Xu cùng Thần Nông Đan Cảnh chính là hai cổ máy in Đạo Xu.
Càng đáng sợ hơn, theo mỗi lần Tụ Bảo Đạo Xu đem Nguyên Thạch chuyển thành Đạo Xu, thực lực của Trương Nhã Trâm lại tăng lên.
Đan điền của nàng ngày càng rộng mở, số lượng Nguyên Văn gia tăng, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng, linh hồn, xương cốt, thân thể… hay quy tắc, đều đang cường hoá điên cuồng.
Trương Nhã Trâm chẳng cần chiến đấu hay dùng tài nguyên, vẫn trở nên cường đại một cách đều đặn.
Đến một mức độ nào đó, nàng có thể dùng tiền đập chết địch nhân theo đúng nghĩa đen.
Người xung quanh nhìn chỉ biết ước…
Cao tầng Bá Việt Tông đang ngày một mạnh lên, tu sĩ và đệ tử dưới trướng mỗi người đều được đảm bảo về mặt nhân phẩm, nỗ lực không ngừng.
Đệ tử đạt đến Thần Đạo có hai phương hướng phát triển.
Thứ nhất là ở nội tông cạnh tranh với các đệ tử khác, làm nhiệm vụ, cống hiến cho tông môn… đủ điểm tích luỹ sẽ được ban thưởng Thế Giới Bản Nguyên có sẵn trong bảo khố, từ đó đột phá Siêu Thần.
Thứ hai là xin được rời tông lịch luyện, tự tìm kiếm con đường đột phá Siêu Thần, chẳng hạn như tiến vào hỗn độn tìm thế giới vô chủ, hoặc càng dã tâm hơn là tìm kiếm truyền thừa, Bất Hủ Thần Vật vô chủ.
Sau khi thành công đạt đến Siêu Thần, lại có hai hướng khác.
Một là quay về tông môn cống hiến, làm nhiệm vụ, nhận tài nguyên tu đến Siêu Thần tối đỉnh.
Hai là vẫn tiếp tục ở ngoài, theo đuổi hành trình của riêng mình.
Nhưng mặc kệ là lựa chọn như thế nào, tất cả những đệ tử này đều sẽ nhớ ơn Bá Việt Tông, tự hào vì là một thành viên của Bá Việt Tông.
Tông môn đã tạo nền tảng, căn cơ tốt nhất cho bọn hắn rồi… về phần có thể tận dụng đến mức nào, đều do bản lĩnh, cơ duyên và thủ đoạn của từng người.
Là rồng hay là giun, tuỳ vào vận mệnh.
Mà tông môn sẽ luôn sẵn sàng làm chỗ dựa vững vàng cho bọn hắn, chỉ cần đừng làm ra hành vi sai trái, vi phạm nguyên tắc do tông môn đặt ra là được rồi.
Nguyện vọng năm đó của Lạc Nam, lập ra Chung Cực Đệ Nhất Tông, trở thành một cây đại thụ che chở cho các thế hệ hậu bối đã thực hiện được.
Cả tông bừng bừng sức sống, ngọn lửa nhiệt huyết tuôn trào…
Khí thế này ảnh hưởng đến toàn bộ lãnh thổ, từ Đông Nam, Đại Mạc cho đến Đông Bắc và Đông Cực Hải…
Hai chữ phồn vinh đã không đủ để mô tả.
Trước sự phát triển như vậy, ngay cả Chung Cực Chi Linh cũng rất hài lòng, khí vận từ bốn phương tám hướng theo đó rót về, so với Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh nồng đậm hơn không ít.
Cấm Khu từ trước đến nay chỉ chiêu thu cường giả đỉnh cấp, dù là Bất Hủ Thần nhưng chiến lực hơi yếu cũng không được gia nhập.
Trấn Cực Liên Minh thành lập trong thời gian ngắn, còn phải mất nhiều thời gian để thật sự ổn định.
So với đó, Bá Việt Tông trơn tru như nước chảy từ thấp đến cao, từ tu sĩ nhỏ yếu đến cường giả hàng đầu, chú trọng phẩm tính và nghị lực, tạo hoàn cảnh tốt nhất để hậu bối trưởng thành…
Đây mới là Hệ Thống mà bất cứ thế giới nào đều cần phải có, Chung Cực Giới cũng không ngoại lệ.
Bá Việt Tông là nơi đúc kết mọi kinh nghiệm của Lạc Nam sau khi có được Việt Long Tinh Cầu, thống nhất Vũ Trụ, thu phục Nguyên Giới.
Đương nhiên sẽ không để xảy ra sai lầm…
Tuy nói cái tên này lười biếng, ưa thích ngồi không hưởng thụ.
Nhưng chỉ cần một ngày hắn còn ngồi, Bá Việt Tông sẽ sừng sững không ngã.
…
“Âm Gian, lão tử đến!”
Lạc Nam háo hức nói.
Cảm giác này đã thật lâu rồi chưa từng trải qua, đó là sự khám phá, hứng thú với một nơi mình chưa từng đặt chân đến.
Bá Việt Tông ổn định phát triển, hắn đã an tâm rời đi một đoạn thời gian.
Nếu là trước đây, có thể vẫn còn lo lắng trong lúc mình rời đi, Trấn Cực Liên Minh và Cấm Khu sẽ gây sự.
Nhưng từ khi Hoài Khánh, Yểm Tuyên, Lâm Tích đều đột phá… nỗi lo này không còn tồn tại.
Nhất là Lâm Tích, bằng vào khả năng triệu hoán bản thể ở nhiều cột mốc thời không, thực lực của nàng thậm chí đủ để cầm chân bất cứ cường địch nào trong thời gian ngắn.
Mà chỉ cần một khoảng thời gian như vậy, Lạc Nam đã có thể trở về.
Có thể Cấm Chủ không sở hữu loại Bất Hủ Thần Vật liên thông Âm Dương Lưỡng Giới, cần phải trở về thông qua Giới Bích, bị hạn chế rất lớn.
Nhưng Lạc Nam thì khác, nội tình hiện tại có đến ba kiện Bất Hủ Thần Vật dễ dàng qua lại giữa hai giới.
U Minh Hồn Cung của Trì Du Điệp, Tịnh Âm Kính của Sở Gia tỷ muội và Tà Mỹ Hồn Đồ của chính hắn.
Đừng quên rằng Tà Mỹ Hồn Đồ thăng cấp sau khi thôn phệ Bất Hủ Thần Vật của một tên Thợ Săn thuộc Sát Giới, kế thừa năng lực xuyên toa hai giới vô cùng dễ dàng.
Sau khi thương nghị, quyết định trong các vị phu nhân Bất Hủ… cử ra một phần ba lực lượng đi cùng phu quân khám phá Âm Gian.
Những người còn lại sẽ toạ trấn Bá Việt Tông cùng Yên Nhược Tuyết.
Chủ yếu là các lão bà có bản tính hiếu chiến, ưa thích tham gia náo nhiệt muốn đi với Lạc Nam.
Những nàng còn lại cảm thấy chiến đấu cũng tốt, không thì cũng chẳng sao nên nguyện ý ở nhà hỗ trợ các tỷ muội khác tiếp tục tìm kiếm Bất Hủ Thần Vật.
Đương nhiên, ba vị công chúa đều đi theo baba, các nàng cũng rất hứng thú với Âm Gian huyền bí.
Nhập gia tuỳ tục, Lạc Nam còn chưa cuồng vọng đến mức cho rằng mình có thể công khai thân phận và lai lịch, ngang nhiên cường thế xông vào Âm Gian gây sự.
Mục đích chuyến đi này là thăm dò, thu được gì thì thu, không phải toàn diện khai chiến.
“Dị Nữ!” Lạc Nam truyền ý niệm.
Dị Nữ hiểu ý, hai tay kết ấn.
Từ bản thể Huyết Dị Yêu Hoàng, thoáng chốc đã bùng cháy ngọn lửa địa ngục, hoá thành một con sói lớn với năm cái đầu hung bạo, ánh mắt đỏ ngầu, răng nanh sắc nhọn, khí tức âm u đến cực hạn.
Chính là Địa Ngục Ngũ Đầu Khuyển… một trong những chủng loài phù hợp với môi trường Âm Gian.
Địa Ngục Ngũ Đầu Khuyển không quá mạnh đến mức khiến người ta sợ hãi, cũng không yếu đến mức trở thành mục tiêu bị bắt nạt.
Lạc Nam quyết định dùng tu vi Siêu Thần, cưỡi Địa Ngục Ngũ Đầu Khuyển để hoà nhập…
Nếu không có Dị Nữ, hắn sẽ gọi một trong Thập Nhị Cầm Tinh – Ngục Khuyển trở về làm toạ kỵ cho mình.
Lòng động ý niệm, đem khí tức thu liễm xuống Siêu Thần, thông qua Tình Đỉnh kích hoạt U Minh Thần Hồn của Trì Du Điệp bao phủ toàn thân, mở ra Địa Ngục Môn bên trong Thất Đạo Bá Tâm.
Chưa dừng lại ở đó, hắn còn dùng một khoả đầu lâu đeo trên cổ Hồn Cơ, biến thành một chủng tộc ở Âm Gian, gọi là U Nhân Tộc.
U Nhân Tộc giống nhân tộc nhưng ra đời ở cõi U Minh, cơ thể yếu ớt, linh hồn lại cường đại, làn da trắng bệch như bị thiếu ánh sáng vậy.
Dùng thêm hình xăm Tử Linh Hoa che lấy khuôn mặt.
“Hình tượng này không tệ.” Yên Nhược Tuyết mỉm cười nói.
“Bà cả, các vị kiều thê… vi phu đi chơi một chuyến!” Lạc Nam ôm các nàng hôn một ngụm:
“Ta sẽ mang quà trở về!”
Một bức hoạ hiện ra dưới chân, 69 vị Tà Hồn Cơ nhảy múa bên trong, tạo ra một vòng xoáy dẫn tiến vào địa ngục.
Chính là Tà Mỹ Hồn Đồ đang mở ra lối vào địa ngục.
Lạc Nam cưỡi lên lưng Địa Ngục Ngũ Đầu Khuyển, tiến vào vòng xoáy, chậm rãi chìm xuống…
Khoảnh khắc này, hắn cảm giác như mình đang xuyên qua bình chướng của thế giới.
Có một loại quy tắc xa lạ nào đó đang ập đến, mang theo vô số con mắt và cánh tay khám xét khắp toàn thân hắn.
Ban đầu loại quy tắc này muốn bài xích và trục xuất hắn, nhưng khi nó cảm giác được U Minh Đạo và những đặc điểm của Âm Gian của hắn và Dị Nữ, liền bắt đầu tán đi.
“Hắc, lừa gạt thành công!” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa.
Âm Gian này vậy mà cũng quá cẩn thận, nếu bị nó phát hiện mình là tu sĩ Dương Thế “nhập cư trái phép”, chắc chắn sẽ trục xuất, hoặc ít nhất cũng là áp chế mình.
Cũng may Lạc Nam đã nhanh trí chuẩn bị trước… thành công lừa gạt.
Vòng xoáy rốt cuộc nuốt trọn Lạc Nam cùng Địa Ngục Ngũ Đầu Khuyển.
Tà Mỹ Hồn Đồ theo đó biến mất, trở về đan điền chủ nhân.
Màu đỏ, u tối và bầu không khí ngột ngạt…
Đây là cảm nhận đầu tiên của Lạc Nam.
Hắn xuống Âm Gian một cách ngẫu nhiên, cũng chưa rõ nơi này là chỗ nào.
Hắn đang đứng trên một nhánh xương cốt trắng xoá.
Chỗ nào là rừng bạch cốt…
Bất kể là đại thụ, cây nhỏ, thực vật, thậm chí các đoá hoa màu trắng… đều là bạch cốt tạo thành.
Mặt đất dưới chân như vũng máu khổng lồ.
Cả khu rừng bạch cốt này đang cắm rễ trong máu, vậy mà toả ra hơi thở của sự sống.
Điều này chứng minh, khu rừng bạch cốt này là do thiên nhiên tạo thành, không phải xương cốt của bất cứ sinh mệnh nào khác, bản thân chúng nó đã là sinh mệnh.
Mà dinh dưỡng để chúng nó sống và phát triển, chính là máu…
“Quỷ dị thật!” Lạc Nam cảm thán một tiếng.
Nhìn lên đỉnh đầu, bắt gặp một mặt trăng đỏ và một mặt trời đen đang song song tồn tại.
Chúng nó một bên toả ra huyết quang đỏ thẳm, một thứ toả ra bóng tối vĩnh hằng…
Biến mọi cảnh vật trở thành một màu đen và đỏ…
Nguyên khí chỗ này khá hỗn tạp, hay nói đúng hơn là rất ít nguyên khí… thay vào đó là Âm Khí, Tử Khí, các loại Oán Khí, Hồn Khí, Tà Khí…
Môi trường như thế này, cực kỳ phù hợp cho Âm Hệ Tu Sĩ, các tu sĩ chủ tu Tà Hồn, Oán Hồn…
Trong Linh Giới Châu, chúng nữ chủ tu những lực lượng có liên quan như Trì Du Điệp, Tô Mị, Phiêu Tử Hàm đều cảm thấy hoàn cảnh này không tệ, thậm chí khiến các nàng có chút thân thiết.
Về phần tu sĩ Dương Thế bình thường nếu xuống đây, e rằng không tu luyện nổi.
Lạc Nam âm thầm thả ra Xích Nha Hắc Ám…
Quả nhiên là thiên đường của bầy quạ, bất cứ nơi nào chúng đều có thể ẩn nấp được.
Hắn không vội rời khỏi rừng bạch cốt, ngược lại cứ để Xích Nha Hắc Ám dò xét giúp mình.
Một ngày một đêm sau, Lạc Nam xem như hiểu đại khái, khoé môi nhếch lên.
“Sao rồi baba?” Tiểu Thiên Ý mong chờ hỏi.
Chúng nữ cũng nóng lòng muốn biết bố cục của Âm Gian.
“Âm Gian này không có hỗn độn vô tận, cũng không có khái niệm hành tinh hay vũ trụ… mà phân thành tầng vị diện, có tất cả 18 vị diện…” Lạc Nam giải thích:
“Vị diện từ thấp đến cao, sinh linh, tu sĩ yếu kém chỉ có thể ở vị diện cấp thấp, ngược lại thực lực gia tăng, tu vi đột phá sẽ đủ tư cách tiến vào vị diện cao hơn.”
“Các đạo thống, thế lực, nội tình cấp Bất Hủ đều thuộc vị diện tầng 17!”
“Vị diện tầng 18 thuộc về số ít tồn tại hùng mạnh trong Bất Hủ Thần, là những thế lực có nhiều Bất Hủ tạo thành, ví dụ như Sát Giới.”
“Vị diện tầng 18 cũng là vị diện lớn nhất, có hoàn cảnh tốt nhất, cao cao tại thượng, ngự trị 17 tầng vị diện còn lại.”
“Hiểu đơn giản thì, vị diện tầng 18 có thể so với Cấm Khu ngày trước, chỉ tuyển tinh hoa.”
“Mỗi một vị diện đều vô cùng to lớn, chủng tộc, thế lực, môn phái, tu sĩ trong đó… nhiều không đếm hết.”
“Bọn chúng tạo thành cục diện hỗn loạn, cạnh tranh tàn khốc chỉ để leo lên vị diện cao hơn.”
Đây đều là tin tức Lạc Nam nghe ngóng, quan sát được từ hàng chục vạn con Xích Nha Hắc Ám…
Bởi vì hắn đang ở tầng 15 của Âm Gian, cũng xem như khá cao cấp, tu sĩ cấp cao nhất là Siêu Thần Hậu Kỳ.
“Vậy bọn hắn không có Thế Giới Bản Nguyên, làm sao đột phá Siêu Thần?” Diễm Nguyệt Kỳ nêu lên nghi hoặc.
“Quy tắc ở đây khác biệt, bọn hắn không vào Siêu Thần nhờ Thế Giới Bản Nguyên, ngược lại cạnh tranh danh nghạch Siêu Thần của từng vị diện.” Lạc Nam nêu ví dụ:
“Chẳng hạn như Vị Diện tầng 15 đủ lực lượng 1000 vị Thần Đạo đột phá Siêu Thần, thì bọn hắn buộc phải đoạt lấy một danh ngạch cho bản thân.”
“Trường hợp nếu đã đủ 1000 Siêu Thần, Thần Đạo muốn đột phá, buộc phải vượt cấp chiến đấu, tiêu diệt được Siêu Thần nhằm cướp đoạt danh ngạch của đối phương.”
“Đương nhiên vì cạnh tranh quá tàn khốc, sẽ tồn tại những thế lực sở hữu biện pháp tiến vào Dương Thế, cùng tu sĩ Dương Thế tranh giành Thế Giới Bản Nguyên.”
“U Minh Hồn Cung trước đây là ví dụ, mấy tên Trưởng Lão của U Minh Hồn Cung cạnh tranh không nổi, liền vào Hỗn Độn Dương Thế đoạt mấy thế giới vô chủ để đột phá Siêu Thần.”
Chúng nữ cảm thấy ly kỳ không thôi, một vị diện tầng 15 đủ lực lượng cho 1000 Thần Đạo đột phá Siêu Thần, vậy vị diện này ít nhất cũng sánh bằng 1000 đại thế giới dung hợp thành một, tất cả sinh linh đều sống cùng một chỗ.
Sự cạnh tranh trong đó, quả thật là lò luyện ngục.




Bình luận chương 3657
Chia sẻ cảm nhận về chương 3657 “18 VỊ DIỆN!”