VÌ TA QUÁ CAO THƯỢNG.
Lạc Nam đang cân nhắc nhiều thứ…
Hắn biết tầm quan trọng của Bất Hủ Thần Vật đối với thế giới này, đây chính là nội tình cao nhất, được vô số kẻ truy phủng, điên cuồng đánh đổi để có được.
Bất Hủ Thần Vật có thể khiến địa vị của một cá nhân, một gia tộc, một đạo thống, một thế lực nhảy vọt.
Nhưng Bất Hủ Thần Vật cũng có thể dẫn đến tai hoạ ngập đầu.
Từ trước đến nay, trong nhận thức của tất cả mọi người… Bất Hủ Thần Vật là tồn tại chí cao do trời đất tạo ra, con người hay bất cứ sinh linh nào cũng không thể tác động đến.
Vô số Luyện Khí Sư cả đời điên cuồng, ôm lấy chấp niệm, sẵn sàng trả giá bằng mọi thứ cũng không thể luyện ra được một kiện.
Vậy mà giờ đây, khi Chung Cực Giới Linh gọi tên Bất Hủ Thần Vật xuất thế… chứng minh rằng lịch sử đã thay đổi, một vị Bất Hủ Luyện Khí Sư giáng lâm có thể thay đổi thế cục toàn bộ Dương Thế.
Thân là hai thế lực hàng đầu hiện tại, nếu Trấn Cực Liên Minh và Cấm Khu không quan tâm đến chuyện này, đó mới là điều kỳ quái.
Bọn hắn tìm đến, sẵn sàng trả giá cao… không khiến Lạc Nam quá bất ngờ.
Nhưng mà Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh đã lo xa, suy nghĩ quá nhiều rồi.
Theo như góc nhìn của bọn hắn, nếu có kẻ đã đúc ra kiện Thần Vật đầu tiên, vậy đồng nghĩa sẽ có kiện thứ hai, kiện thứ ba, kiện thứ mười… dẫn đến mất cân bằng nghiêm trọng, ảnh hưởng lớn đến đại cục.
Thậm chí một khi Bất Hủ Thần Vật quá nhiều, Bất Hủ Thần đông như nấm mọc sau mưa… ngay cả Chung Cực Giới cũng không chứa nổi, dẫn đến bạo tạc.
Chỉ là bọn hắn lại không biết rằng, muốn luyện ra Bất Hủ Thần Vật đòi hỏi phải có Ý Chí của Thế Giới.
Đồng nghĩa khi một kiện Thần Vật hy sinh, kiện Thần Vật khác mới được đúc ra.
Số lượng ý chí và Bất Hủ Thần Vật của Chung Cực Giới sẽ vĩnh viễn không đổi.
Đây là lý do khi Lạc Nam đúc ra Bất Hủ Thần Vật, Giới Nộ không giáng xuống đầu hắn.
Đem tin tức và phương pháp bán cho Trấn Cực Liên Minh và Cấm Khu, Bá Việt Tông sẽ lợi nhiều hơn hại.
Thứ nhất là giúp bọn hắn hiểu rằng Bất Hủ Thần Vật sẽ không bị lạm phát, để bọn hắn triệt để an tâm, bằng không hai thế lực này sẽ ăn ngủ không yên, cuối cùng dù phải liên thủ cũng phải ngăn chặn Bá Việt Tông bành trướng.
Thứ hai là Lạc Nam tự tin phương pháp của mình là độc nhất vô nhị, dù Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh đạt được cũng không thể làm theo.
Thứ ba là thanh danh của Lạc Nam – vị Bất Hủ Khí Sư đầu tiên của thế giới cũng sẽ vang xa, Bá Việt Tông theo đó càng thêm hiển hách, rất có lợi cho việc phát triển và chiêu mộ đệ tử.
Và cuối cùng, đương nhiên chính là thu được cái giá không nhỏ từ Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh.
Điều Lạc Nam suy tư lúc này, chính là nghĩ cách nâng cao giá, để hai thế lực này xuất huyết nhiều hơn một chút.
Hắn truyền âm cho Trương Nhã Trâm, nàng hiểu ý… thả người vào Bá Vũ Điện.
“Vị này là Trương Bá Phi, phụ trách quản lý kinh doanh ở tông môn.” Yên Nhược Tuyết giới thiệu.
“Gặp qua Trương Bá Phi!” Hai vị cường giả lên tiếng chào hỏi, ánh mắt lại loé lên một tia kinh dị.
Nếu Bá Chủ đã cử một vị Bá Phi phụ trách kinh doanh xuất hiện, chứng tỏ là muốn đàm phán với bọn hắn rồi.
Quả nhiên, chỉ nghe Trương Nhã Trâm lên tiếng: “Tin rằng hai vị đạo hữu hiểu rõ mức độ quan trọng của việc đúc ra Bất Hủ Thần Vật là như thế nào.”
“Loại phương pháp như vậy đủ khiến thiên hạ điên cuồng, ngay cả thân nhân cũng không dễ dàng tin tưởng giao phó.”
“Huống hồ giữa chúng ta không có giao tình gì, thậm chí còn có ân oán.”
Bắc Huyền và Tiếu Lệ Phó Cấm đều là lão quái thành tinh, đương nhiên nghe ra ý đồ của nàng.
Bất Hủ Bá Chủ nguyện ý chia sẽ phương pháp, nhưng cái giá các người đưa ra là chưa đủ.
Nếu đã như vậy, Bắc Huyền liền đem vấn đề đẩy về phía Trương Nhã Trâm:
“Không biết phải cái giá nào mới khiến Bá Việt Tông nguyện ý chia sẽ phương pháp?”
Tiếu Lệ Phó Cấm híp mắt nhìn Trương Nhã Trâm, muốn xem thử bản sự của vị nữ thương nhân này.
Bởi vì đưa ra giá quá bất hợp lý, có thể khiến Cấm Khu cùng Trấn Cực Liên Minh liên thủ, dùng sức mạnh từ hai thế lực hàng đầu tạo áp lực.
Nhưng nếu cái giá đưa ra hơi thấp, sẽ là thiệt thòi lớn của Bá Việt Tông.
Làm người định giá cho đại sự liên quan đến cách cục toàn Chung Cực, dù là những nhân vật lão luyện cũng khó mà cân đo đông đếm.
Nào ngờ Trương Nhã Trâm chỉ khẽ mỉm cười, hồi đáp:
“Phương pháp này, giá khởi điểm là hai kiện Bất Hủ Thần Vật, Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh ai ra giá cao sẽ được.”
Sắc mặt Bắc Huyền cùng Tiếu Lệ Phó Cấm khẽ biến.
Đây là đem vấn đề nan giải đẩy ngược lại cho bọn hắn… ép bọn hắn phải đấu giá để cạnh tranh.
Làm như vậy vừa khiến Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh sinh ra mâu thuẫn, vừa có thể giúp Bá Việt Tông thu được lợi ích lớn nhất.
Bất quá rủi ro chính là Cấm Khu và Trấn Cực Liên Minh hợp tác, sau đó chia sẽ phương pháp cho nhau.
Chỉ là tỷ lệ rủi ro này rất thấp, bởi lẽ loại phương pháp nghịch thiên như vậy… chỉ cần không bị dồn vào đường cùng, không ai nguyện mang ra chia sẽ với người khác.
Nhất là khi Trấn Cực Liên Minh thành lập chính là chướng ngại vật to lớn, chặn đứng dã tâm của Cấm Khu.
Cấm Khu sẽ không dễ dàng hợp tác cùng Trấn Cực Liên Minh, càng không mong muốn Trấn Cực Liên Minh mạnh hơn.
Đáng nói chính là, trước đó Cấm Khu đã ra giá hai kiện, Trấn Cực Liên Minh chỉ ra giá một kiện.
Cấm Khu vốn có ân oán với Bá Việt Tông, nhưng lại được công bằng đấu giá rồi.
Bằng vào ưu thế như vậy, càng không nguyện ý hợp tác cùng Trấn Cực Liên Minh.
“Vị này không đơn giản!” Bắc Huyền ngưng trọng nhìn Trương Nhã Trâm, một chiêu này của nàng rất ác.
Tiếu Lệ Phó Cấm ung dung nói: “Hay là Trấn Cực Liên Minh từ bỏ, để Cấm Khu ta được phương pháp, sau đó bán cho các vị với giá hữu nghị?”
Bắc Huyền hừ lạnh, không tin lời này của đối phương.
Chẳng may phương pháp đó rất nghịch thiên, cũng rất dễ áp dụng… đến lúc đó Cấm Khu lật lọng không bán, Trấn Cực Liên Minh còn có thể làm gì?
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Cấm Khu và Bá Việt Tông ngày càng cường thịnh, bản thân mình thì giậm chân tại chỗ.
Vấn đề của hai thế lực này nằm ở chỗ, bọn hắn không tin cậy lẫn nhau.
Bằng không Trương Nhã Trâm cũng sẽ không đưa ra phương thức như vậy.
Thần Huyền Huân cùng Yên Nhược Tuyết tán thưởng vô cùng, không hổ là tài nữ, kế sách hoàn hảo.
Dù rủi ro xảy ra, Bá Việt Tông cũng sẽ đạt được giá khởi điểm là hai kiện Bất Hủ Thần Vật, không lỗ quá nhiều.
“Từ khi Bất Hủ Thời Đại mở ra đến nay, phu quân ta là người duy nhất sáng tạo và lĩnh ngộ được phương pháp này.” Trương Nhã Trâm nói thêm:
“Các vị nên cân nhắc mức độ quan trọng và độc nhất vô nhị của nó.”
“Ta đã ra giá hai kiện!” Tiếu Lệ Phó Cấm nhún vai.
Bắc Huyền cắn răng, lập tức lấy ra Truyền Âm Ngọc liên hệ, bí mật trao đổi với Minh Chủ.
Không lâu sau, Bắc Huyền nghiêm túc lên tiếng: “Trấn Cực Liên Minh cũng chỉ có thể dùng tối đa hai kiện, dù sao thì Bất Hủ Thần Vật quý giá vô cùng, không thể cho ra quá nhiều.”
“Cấm Khu cũng vậy, tối đa hai kiện!” Tiếu Lệ Phó Cấm ứng tiếng.
“Đã như vậy, có thể dùng Nguyên Thạch, tài nguyên, thiên tài địa bảo các loại thêm vào.” Trương Nhã Trâm cười mỉm.
Nàng thừa biết muốn hai thế lực này chảy máu thêm Bất Hủ Thần Vật là điều không thể, vậy nên cũng nguyện ý để bọn hắn cạnh tranh bằng những thứ khác.
“Được, lão phu ra thêm 50 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, 100 loại tài nguyên đến từ Mệnh Thiên Nguyên Chủng.” Bắc Huyền trực tiếp đưa ra giá trên trời, ỷ vào nội tình hàng đầu của hàng trăm nội tình Bất Hủ kết hợp.
Tiếu Lệ Phó Cấm cắn răng: “60 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, 100 loại thiên tài địa bảo Siêu Thần Cấp.”
“70 vạn, 150 loại, cộng thêm công pháp, vũ kỹ, thân pháp 50 loại.” Bắc Huyền lạnh lùng nói.
Tiếu Lệ Phó Cấm kiểm tra một phen Nhẫn Trữ Vật, lại một lần nữa nâng giá.
Bọn hắn liên tục đẩy cao giá lên… vì lo ngại phương pháp kia sẽ rơi vào tay phe còn lại.
Cho đến cuối cùng, Bắc Huyền đại diện cho Trấn Cực Liên Minh giành phần thắng.
Cái giá phải trả là 120 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, 300 loại thiên tài địa bảo, công pháp, tài nguyên… đều là cấp Siêu Thần.
Tiếu Lệ Phó Cấm vô cùng không cam lòng, nhưng Cấm Khu đã không thể ra giá cao hơn, bằng không sẽ tổn hại đến căn cơ và nội tình sâu nhất.
Dù chiếm giữ vùng trung tâm Chung Cực Giới, vẫn khó mà sánh bằng một liên minh với hàng trăm nội tình tạo thành.
“Thành giao!” Trương Nhã Trâm ngoài mặt mỉm cười với Bắc Huyền, trong lòng lại lặng lẽ truyền âm cho Tiếu Lệ Phó Cấm:
“Nếu đạo hữu vẫn muốn phương pháp, chờ Bắc Huyền đi rồi, lại quay về một chuyến.”
“Ngươi…” Nội tâm Tiếu Lệ Phó Cấm run rẩy.
Bá Việt Tông đây là công phu sư tử ngoạm, vừa ép bọn hắn cạnh tranh khốc liệt, lại vừa muốn nuốt chửng cả hai phần tài nguyên.
Càng đáng giận hơn chính là, Tiếu Lệ Phó Cấm căn bản không thể từ chối.
Nếu như từ chối, phương pháp đó sẽ không có phần của Cấm Khu…
Đây là dương mưu một cách trần trụi, là một cái bẫy rõ ràng ở trước mặt… nhưng Cấm Khu không thể không nhảy vào.
Bất quá nhờ vậy, tâm tình của Tiếu Lệ Phó Cấm cũng trở nên tốt hơn.
Đôi mắt sau lớp mặt nạ nhìn Bắc Huyền như nhìn tên ngốc…
Cuộc đấu giá này, kẻ nào thắng sẽ trở thành kẻ bại.
“Thê tử bên cạnh Lạc Nam đều là nữ nhân gì thế này?” Tiếu Lệ Phó Cấm nắm tay siết chặt.
“Hahaha, chúng ta giao dịch!” Bắc Huyền không biết những chuyện này, còn đắc ý trừng Tiếu Lệ Phó Cấm một chút, lấy ra Túi Trữ Vật đưa đến Trương Nhã Trâm.
Trương Nhã Trâm đảo mắt quan sát, hai kiện Bất Hủ Thần Vật kèm theo những tài nguyên kia…
Nàng hài lòng gật đầu.
Trên đỉnh Cung Đình Thụ, Lạc Nam thấy vậy liền dùng Bá Chủ Thần Văn truyền ý niệm vào trong một khối Ngọc Bội, thả xuống trước mặt Bắc Huyền.
Bắc Huyền tiếp nhận, quan sát Ngọc Bội một phen, sắc mặt hơi âm trầm.
Bởi vì lão nhận ra Ngọc Bội này chỉ có thể truyền tin tức vào thẳng đầu của một người, sử dụng xong là nát.
Lạc Nam cố ý làm vậy, chính là để Bắc Huyền phải về Trấn Cực Liên Minh giao Ngọc Bội tận tay cho Minh Chủ, không thể ở tại chỗ đọc tin tức…
Chẳng may lão nhận ra đây là phương pháp cả Trấn Cực Liên Minh đều không học theo được, ở tại chỗ bán cho Tiếu Lệ Phó Cấm thì phải làm sao?
Chẳng phải mình sẽ mất một phần thu hoạch?
“Tin tức bên trong, thật sự?” Bắc Huyền hỏi lại.
“Yên tâm đi! Đó là do bổn toạ dùng ký ức ghi lại quá trình đúc ra Bất Hủ Thần Vật, hàng thật giá thật.” Thanh âm của Lạc Nam nhàn nhạt truyền xuống.
“Cáo từ!” Bắc Huyền hít sâu một hơi, đè ép cảm giác tò mò.
Lão rất muốn tại chỗ quan sát, nhưng làm thế khó tránh khỏi Minh Chủ nổi giận, chỉ có thể mang về Liên Minh.
“Tại hạ cũng cáo từ!” Tiếu Lệ Phó Cấm ra vẻ tức giận, chắp tay rời đi.
Hai người cùng lúc rời khỏi Bá Việt Tông.
Bắc Huyền còn đề phòng Tiếu Lệ Phó Cấm hơn cả giặc, sợ đối phương ra tay cướp đoạt, trực tiếp bóp nát Dịch Không Phù biến mất.
Xác định Bắc Huyền đã rời khỏi Đông Nam, Tiếu Lệ Phó Cấm đã vội vàng quay lại Bá Việt Tông một cách lặng lẽ.
“Phó Cấm rất vội nha.” Trương Nhã Trâm ung dung cười.
“Bá Phi nguyện ý bán tin tức cho ta sao?” Tiếu Lệ Phó Cấm nói thẳng.
“Đương nhiên, cái giá trước đó ngài đưa ra vẫn còn hiệu lực!” Trương Nhã Trâm tán thưởng nói:
“Tiện nghi hơn nhiều Trấn Cực Liên Minh.”
“Ta bội phục!” Tiếu Lệ Phó Cấm nhìn thật kỹ nàng, chỉ có thể cắn răng đưa đến Túi Trữ Vật.
Trương Nhã Trâm tiếp nhận, bên trong chính là hai kiện Bất Hủ Thần Vật, 100 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm và 250 loại thiên tài địa bảo cấp Siêu Thần.
Lạc Nam phất tay, lại ném xuống một khối Ngọc Bội.
“Chúc mừng Bá Chủ có đại thu hoạch!” Tiếu Lệ Phó Cấm nghiến răng lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm lên Cung Đình Thụ.
Chợt kinh dị nhận ra, mây trắng lượn lờ, mình vậy mà không thể nhìn xuyên qua.
Kiến Trúc Pháp Bảo này không ngờ cũng là Bất Hủ Thần Vật lợi hại…
Nội tình của tông môn này, ngày càng đáng sợ.
“Đại thu hoạch gì chứ?” Lạc Nam hiên ngang lẫm liệt nói:
“Bổn toạ vì phương pháp này mà đầu tóc bạc trắng, tổn thất không biết bao nhiêu tuổi thọ, ngày đêm nghiên cứu, tìm tòi đến mất ăn mất ngủ, thậm chí bỏ bê cả vợ con… mới có thể sáng tạo ra.”
“Tri thức và trải nghiệm chính là vô giá, nếu không phải vì để thế giới này được mở mang tầm mắt, để vô số sinh linh được tiếp thu kiến thức, để nền văn minh tu chân chúng ta càng thêm huy hoàng… dù các vị có đem 100 kiện Bất Hủ Thần Vật đến, bổn toạ cũng sẽ không đổi.”
“Haizz… suy cho cùng vì bổn toạ quá cao thượng, ngay cả ta cũng nhịn không được mà kính nể ta!”
“Phốc! khanh khách!” Chúng nữ ở bên cạnh ôm bụng cười nắc nẻ.
Tiểu Thiên Ý, Đình Manh Manh mấy tiểu nha đầu càng là cười đến lăn lộn, chảy cả nước mắt.
Nếu không phải vì biết rõ phương pháp này chính là một cái hố, các nàng có khả năng sẽ bị lời ma quỷ của hắn làm cho tin tưởng.
“Chém nha, ngươi tiếp tục chém gió đi!” Tiếu Lệ Phó Cấm nội tâm khinh bỉ vô cùng.
Cảm thấy buồn bực trước những lời của Lạc Nam, không muốn nghe tên này giả vờ nhân nghĩa, liền chắp tay cáo từ:
“Không cần tiễn!”




Bình luận chương 3655
Chia sẻ cảm nhận về chương 3655 “VÌ TA QUÁ CAO THƯỢNG.”