THẦN NÔNG ĐAN CẢNH!
“Nơi này là đâu?”
Hơn trăm Lâm Tích hoài nghi nhìn xung quanh.
ẦM!
Đáp lại chính là sức mạnh bạo phát của Bá Chủ Thần Thế.
PHỐC!
Các nàng đồng loạt thổ huyết, thậm chí mất đi liên kết với tất cả Pháp Tướng vừa mới triệu hồi.
Đơn giản vì Lạc Nam chỉ nhốt Lâm Tích vào, Tự Tại Vũ Thần Tướng vẫn còn bỏ lại ngoài hư không.
Nên biết rằng ngay cả Cấm Chủ ở trạng thái bùng phát cũng ăn không tiêu khi vào trong tháp, huống hồ là Lâm Tích không thể sánh bằng Cấm Chủ.
Dựa theo những gì Lâm Tích thể hiện, Lạc Nam cảm thấy nàng có thể mạnh hơn Phó Cấm Chủ, nhưng vô pháp so với Cấm Chủ.
“Thả ra!” Lục Lạc Khí Linh phát ra tiếng gầm phẫn nộ:
“Dám trấn áp, chúng ta sẽ tự bạo thân thể bằng hữu ngươi.”
“Các ngươi không có cơ hội đó!” Lạc Nam thản nhiên nói.
Bá Chủ Chi Thành xuất hiện trong tháp…
OÀNH!
Bá Chủ Lãnh Địa chồng xuống cùng Bá Chủ Thần Thế, uy lực cường đại theo cấp số nhân.
Lâm Tích từng người sắc mặt dữ tợn, Hoá Vũ Bá Thần Thể bùng nổ đến cực hạn, ngoan cường chống cự.
Từ khi đúc Hoá Vũ Bá Thần Thể, Lâm Tích đã là Thể Tu cường đại, bằng không chỉ với áp lực từ Thế của Lạc Nam, đã đủ trấn áp nàng không thể cử động.
Mắt thấy Lâm Tích quả thật muốn tự bạo đại lượng hành tinh, một tấm cổ đồ tà dị đến cực điểm lẳng lặng xoay tròn trên đỉnh đầu.
69 vị Hồn Cơ xuất hiện, hạt đầu lâu đeo trên cổ các nàng sáng lên, cùng lúc phát động Địa Sát Tà Kinh, đánh ra hàng loạt Hồn Kỹ đến từ Địa Ngục, phá thẳng vào ý thức đang chiếm giữ thân thể.
Tương đương 69 vị Bất Hủ Hồn Thần tấn công cùng một lúc.
Lâm Tích bị hoàn cảnh áp chế, căn bản không kịp đề phòng hay phản công.
“HỰ!”
Không thể chống nổi, ý thức của đám Lục Lạc Khí Linh lâm vào trọng thương, hơn trăm kiện Lục Lạc ảm đạm, màu đỏ trong từng đôi mắt của Lâm Tích trở nên phai nhạt, ý thức trở về.
Nhìn thấy Lạc Nam vừa mới cứu mình, mắt các nàng loé lên một tia sáng, yếu ớt nói:
“Mau giúp ta xoá sổ khí linh của chúng!”
“Tốt!” Lạc Nam quyết đoán gật đầu.
Bá Hồng Kiếm trong tay, Độc Bá Kiếm Thể cường hoá uy lực Kiếm Đạo, liên tục chém ra Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển.
Từng luồng Bá Kiếm Quy Tắc chém thẳng vào Lục Lạc, cưỡng ép chém nát khí linh và ý chí của tất cả Lục Lạc…
“AAAAAA, các ngươi chết không yên lành!”
Đám khí linh rú lên tuyệt vọng, nhưng kết quả vẫn chỉ có một.
Toàn bộ bị xoá sổ…
“Phù!” Lâm Tích thở hổn hển, rốt cuộc khôi phục quyền làm chủ cơ thể.
Lạc Nam cũng giải trừ Bá Chủ Thần Thế áp chế, vội vàng tiến lại bản thể của Lâm Tích, đem Bất Tử Dịch Thuỷ cho nàng uống.
Lâm Tích phục hồi không ít, có sức thả người đứng lên.
Nàng phất tay, giải trừ toàn bộ bản thể đến từ những dòng thời không khác.
“Lăn lộn thảm đến mức bị Khí Linh của Thần Vật khống chế?” Lạc Nam trêu chọc nói.
“Hừ, nó nhân lúc ta độ Bất Hủ Tâm Kiếp khiến ta không kịp trở tay.” Lâm Tích nghĩ lại còn giận.
Bởi vì xuất thân tán tu, thời niên thiếu từng không ít lần bất chấp thủ đoạn để tăng cường thực lực, dẫn đến tâm cảnh vẫn còn một vài thiếu hụt.
Quá trình độ Tâm Kiếp của nàng diễn ra không dễ dàng, lại bị Khí Linh của Thần Vật tập kích đột ngột, đảo khách thành chủ nên mới mất đi quyền làm chủ cơ thể.
Cũng may vẫn chật vật vượt kiếp thành công, chỉ là suýt chút tự mình đánh nhau với mình theo đúng nghĩa đen đến mức vẫn lạc.
“Thần Vật này không đơn giản, rất khó thuần.” Lạc Nam gật gù nói.
“Mượn Khai Thần Đỉnh của ngươi dùng một chút.” Lâm Tích bình thản.
Nàng cũng là nhân vật hành sự dứt khoát, nếu kiện Thần Vật này đã kiệt ngạo bất tuần, vậy cứ cho nó làm chất dinh dưỡng.
Nàng sẽ tạo ra một Thần Vật khác phù hợp với bản thân hơn, ngoan ngoãn nghe lời hơn.
“Tốt!” Lạc Nam không từ chối, thuận tiện cho Lâm Tích một số nguyên liệu luyện khí như nhánh cây Luân Hồi, nhánh Tre Cổ Việt.
Hắn cũng hiểu giữ lại loại Thần Vật luôn tìm cách phản phệ chủ nhân này chính là một mối hoạ ngầm, đem nó tiêu trừ là biện pháp đơn giản và hiệu quả nhất.
Động lấy ý niệm, Khai Thần Đỉnh sừng sững giáng lâm.
Lâm Tích không nói hai lời, đem đám nguyên liệu, cái Lục Lạc và cái trống trước đây của mình ném vào trong đỉnh.
Bắt đầu quá trình tạo ra Bất Hủ Thần Vật hoàn toàn mới.
Lạc Nam thấy cảnh này, liền gọi Hư Không Chi Tâm ra cho nó quan sát, nhếch môi nói:
“Nếu ngươi không ngoan ngoãn, kết cục của ngươi chính là như vậy.”
“Trời ạ!” Hư Không Cự Thần trừng mắt nhìn cách Khai Thần Đỉnh hoạt động, hoang đường gầm lên:
“Ngươi vậy mà có thể tác động đến Bất Hủ Thần Vật? Làm sao có chuyện như thế được?”
Lạc Nam lười giải thích, ném nó ở lại trong tháp xem cách Lâm Tích thực hiện.
Thu hồi Bá Hồng Kiếm cùng Bá Chủ Thần Thế, ung dung rời tháp.
“Bất Hủ Bá Chủ, không biết vị vừa rồi chính là?”
Nhìn thấy Lạc Nam từ trong tháp bước ra, mấy vị lão quái vội vàng bu đến hỏi.
Lúc này đã có đến bảy vị, Lâm Tích trước đó gây nên động tĩnh không hề nhỏ đã hấp dẫn thêm một số Bất Hủ Thần.
Bọn hắn tuy rằng bị dư chấn đánh bay, nhưng cường giả không dễ tử vong như vậy…
Hiểu rõ phong cách hành sự của Lạc Nam sẽ không vô duyên vô cớ công kích mình, thế nên vẫn can đảm ở lại bắt chuyện.
“Là một trong bốn vị Phó Tông Chủ của Bá Việt Tông, đột phá gặp tâm ma nên mất khống chế, ta đã giải quyết vấn đề.” Lạc Nam thuận miệng đáp.
“Hít!” Đám lão quái hít một ngụm lãnh khí:
“Phó Tông Chủ của Bá Việt Tông đều đáng sợ như vậy sao?”
Đối với Lạc Sương hay Hoài Khánh, chỉ cần là người chú ý chút tin tức là sẽ biết sự cường đại của các nàng.
Phó tông chủ Lạc Sương chính là tỷ tỷ của Bá Chủ, một thân bản lĩnh Thống Quân Sư, chấp chưởng Sát Chiến Chi Đạo kinh thiên động địa.
Phó tông chủ Hoài Khánh càng là Ngự Long Sư có thể đem Long Tộc hàng đầu Âm Gian đè ra đánh, nghiền ép từ đầu đến đuôi.
Hiện tại lại có thêm một vị có thể phân tách ra hàng trăm Bất Hủ Thần, náo động hư không.
Vậy còn vị Phó Tông Chủ thứ tư mang thủ đoạn gì?
Nếu thực lực của bốn vị phó tông chủ không chênh lệch nhiều, chỉ riêng các nàng đã đủ hoành hành ngang dọc, cần đến những cường giả đỉnh cấp nhất mới có thể ngăn chặn.
Nội tình của Bá Việt Tông sao lại đáng sợ đến thế?
“Xem ra cần phải thống nhất hư không.” Hư Linh Lão Tổ truyền âm cho các đồng bọn:
“Bằng không chúng ta chẳng là gì nếu so với Cấm Khu, Bá Việt Tông hay Trấn Cực Liên Minh vừa thành lập.”
“Ừm!” Sáu vị lão quái âm thầm gật đầu.
Trước đó từng nội tình ở hư không đều là độc lai độc vãng, nhưng sau khi nhìn thấy một góc băng sơn của Bá Việt Tông, bọn hắn nảy sinh ý định liên thủ, kết minh cùng nhau.
Bằng không một khi ba quái vật cự đầu kia ngấp nghé đến hư không, từng thế lực đơn độc sẽ bị quét sạch là kết quả tất yếu.
Nghĩ đến đây, bọn hắn liền hướng Lạc Nam nhao nhao chắp tay cáo từ, từng người gấp gáp rời đi.
Hiển nhiên muốn câu thông các cổ tộc, thế lực, đạo thống, cường giả tại hư không để bàn đại sự.
“Bọn hắn bị sao thế nhỉ?” Lạc Nam mộng bức nghĩ:
“Bổn toạ đâu ăn thịt các ngươi, chạy nhanh như vậy làm gì?”
Bất quá hắn cũng lười quan tâm mấy tên này nghĩ gì, chỉ cần đừng chọc vào mình là được.
Vẫn còn một kiện Bất Hủ Thần Vật ẩn mình trong hư không, nhanh chóng thu lấy mới là vương đạo.
“Tiểu cẩu, chúng ta tiếp tục!” Hắn nhếch miệng.
“Gâu!” Hư Không Thần Khuyển ló đâu ra, vung lên chân chó chỉ về một hướng.
Dịch Chuyển Tức Thời, Lạc Nam biến mất.
…
Lại hơn một tháng di chuyển, nhờ có Hư Không Thần Khuyển lại vơ vét thêm được kha khá tài nguyên có giá trị.
Bất quá tổng hết những thứ này mang đi bán, tối đa cũng chỉ được hơn 20 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, còn chưa đủ cho hai vị lão bà tụ Tình Đỉnh.
“Không được, hiệu suất này vẫn còn quá kém.” Lạc Nam chưa hài lòng nói:
“Trở về ta cho ngươi chút huyết mạch Hỗn Thế Tứ Hầu, phân thân ra cả một đại quân chó, tìm vật phẩm cho nhanh.”
Hư Không Thần Khuyển nhất thời biểu lộ u oán, trước nay mình ở bên cạnh chủ nhân Tuế Nguyệt nhàn hạ vô cùng, ăn uống vui chơi, cùng đám thú ở tông môn chạy lòng vòng…
Vừa vào tay vị này đã bị bóc lột đến mức như vậy, còn muốn vắt kiệt mình ở trạng thái đa phân thân, thật sự là khóc không ra nước mắt a.
Lạc Nam mặc kệ nó có muốn hay không, lúc này hắn đang quan sát một vùng hư không trước mắt…
Nơi này nhìn qua vẫn là một màu đen âm u, tĩnh lặng và hoang vắng, không có gì đặc biệt.
Nhưng trước ánh mắt của Cấm Kỵ Bá Nhãn, thứ gì cần thấy cũng đã nhìn thấy.
Một bí cảnh đặc thù ẩn trong hư không, hình thành một vùng càn khôn bao phủ.
Bên ngoài vùng càn khôn này còn có Trận Pháp cấp Bất Hủ bao phủ che đậy, đây là lý do nó không bại lộ trước mắt những lão quái vật trong hư không, bí mật hơn so với Hư Không Chi Tâm.
Ngay cả Lạc Nam ở phạm vi gần quan sát, cũng chỉ loáng thoáng cảm ứng được khí tức Bất Hủ ẩn bên trong, không rõ ràng trong bí cảnh này tồn tại thứ gì.
“Theo kịch bản thường thấy, có khi lại gặp mỹ nhân thượng cổ nào đó đang ngủ say.” Lạc Nam xấu xa thầm nghĩ.
“Phi, không đứng đắn!” Thần Huyền Huân bật cười khúc khích:
“Đào Hoa Dược Thuỷ đã vô hiệu từ lâu rồi, đừng ảo tưởng nữa.”
Lạc Nam cười cười, cũng không muốn gây ra động tĩnh quá lớn…
Hắn lấy ra Bá Lệnh!
Bá Lệnh là Lệnh Bài của Cung Đình Thụ, có thể trực tiếp kích hoạt truyền tống trận về Bá Cung trên đỉnh Cung Đình Thụ ngay lập tức.
Nhưng ngoài ra, Bá Lệnh còn kế thừa một năng lực đặc thù…
Nói đến cũng nhờ con hàng Vô Ưu, Âm Dương Tu La Trượng của tên này sở hữu quyền năng tìm ra Trận Tâm và tác động, một trong hai luồng ý chí của nó cũng kế thừa năng lực này.
Lạc Nam dùng ý chí của một kiện để luyện ra Thần Vật phù hợp với Song Tu Chi Đạo, nhưng năng lực Phá Trận vẫn giữ lại trong Bá Lệnh thuộc Cung Đình Thụ.
Đương nhiên với thủ đoạn của Lạc Nam, dù không có Bá Lệnh thì hắn vẫn phá được trận pháp này…
Bất quá có đồ tốt trong tay dại gì không thử?
Hắn đem Bá Lệnh ném ra…
VÙ…
Tấm lệnh bài này trực tiếp xông thẳng vào Trận Pháp cấp Bất Hủ, nó như hoà nhập làm một thể cùng Trận Pháp, liên tục di chuyển qua tầng tầng lớp lớp Trận Văn được bố trí phức tạp, sau đó thuận lợi tìm đến Trận Tâm ẩn giấu sâu trong Trận Pháp.
Bá Lệnh toả sáng, Bá Chủ Quy Tắc cuồn cuộn từ nó tiến ra, xâm nhập vào trong Trận Tâm…
Lúc này Lạc Nam như mọc ra một con mắt, có thể liên kết với Bá Lệnh quan sát toàn cảnh Trận Pháp.
Hắn có hai lựa chọn, một là dùng Quy Tắc phá luôn Trận này, hai là thông qua Quy Tắc đoạt quyền làm chủ trận pháp.
Để không gây chú ý tránh phiền toái không cần thiết, Lạc Nam chăm chú vận chuyển Toàn Chức Đạo Kinh, dùng Bá Chủ Quy Tắc từng bước một đoạt lấy quyền khống chế đại trận.
Nửa ngày trôi qua, toàn bộ Trận Văn như nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.
“Làm tốt lắm!” Lạc Nam phất tay, Bá Lệnh bay trở về.
Hắn động ý niệm… chỉ thấy hư không toả sáng lên một đám Trận Văn nhỏ, chậm rãi xuất hiện một cái khe nứt như cánh cửa, đủ cho người trưởng thành bước vào.
Không nói hai lời, Lạc Nam thả người vào trong trận.
Dễ dàng xuyên qua Trận Pháp che đậy, thành công tiến vào bí cảnh…
“Moá, phát tài!”
Trong giây lát, hắn hít một ngụm lãnh khí, nhịp tim đập thình thịch một cách điên cuồng.
Không chỉ Lạc Nam, mà Hà Mộng Tâm, Thần Huyền Huân, Hồn Nguyệt Ánh, Hoả Nhi chúng nữ đều không nhịn được kích động nhảy ra khỏi đan điền.
Dù là trước đó tìm thấy Bất Hủ Thần Vật mạnh là Hư Không Chi Tâm, hắn và các nàng cũng không kích động đến mức như vậy.
Trước mắt là thứ gì?
Một vùng tiểu thiên địa không quá lớn, nhưng có đủ thời tiết… bốn mùa xuân hạ thu đông, các địa hình đa dạng từ đồng bằng, thảo nguyên, cao sơn, tuyết phong, nham tương, huyết hải, độc uyên… đủ loại.
Những môi trường và cảnh vật này vốn không có gì lạ lẫm đối với Lạc Nam, bởi vì ở Bá Việt Tông cũng có.
Đáng nói ở chỗ chính là, ứng với các khu vực và địa hình này chính là vô số loại thiên tài địa bảo, tài nguyên có cùng đặc tính…
Chúng nó đều có đẳng cấp Bất Hủ, toả ra lực lượng Bất Hủ tinh khiết đến cực hạn.
Không sai, hàng trăm loại thực vật, tài nguyên luyện đan cấp Bất Hủ.
Lạc Nam có thể thấy Nhân Sâm Tỷ Năm đạt đến Bất Hủ, có thể thấy Hồn Thạch Nhũ cấp Bất Hủ, có thể thấy Cửu Diệp Liên Hoa cấp Bất Hủ…
Những loại thiên tài địa bảo ở bên ngoài bị cản trở bởi quy tắc không thể đạt đến cấp độ này, ở đây đều đạt đến đẳng cấp cao nhất.
Đây là chuyện nghịch thiên như thế nào chứ?
Bằng vào từng này nguyên liệu, có thể luyện chế ra hàng loạt Bất Hủ Thần Đan, tăng mạnh nội tình tông môn.
Bao gồm cả chiến lực của Lạc Nam.
“Làm sao có thể?” Thần Huyền Huân cũng cảm thấy không tin nổi:
“Những tài nguyên này ở bên ngoài, tối đa chỉ sinh trưởng đến Siêu Thần tối đỉnh mà thôi… chúng nó vậy mà có thể đạt đến cấp Bất Hủ?”
Nguyên liệu cấp Bất Hủ mỗi thứ đều chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Dù là Bất Hủ Luyện Đan Sư như Tiêu Thanh Tuyền, Đan Mộng Cơ vừa đột phá… cũng không thể luyện chế ra đan dược cấp Bất Hủ nếu không có nguyên liệu tương ứng.
Vậy mà trong bí cảnh này, nhìn thoáng qua đã có hơn trăm loại?
Dù là Hà Mộng Tâm kiến thức phong phú, cũng không ngờ sẽ có một nơi như vậy.
“Bí cảnh này là một kiện Thần Vật có khả năng bồi dưỡng tài nguyên luyện đan.” Lạc Nam quan sát kỹ càng, nghiêm nghị nói:
“Chính Bí Cảnh đã thúc đẩy thực vật sinh trưởng vượt qua giới hạn!”
ONG!
Toàn bộ Bí Cảnh đột ngột rung lên, có thanh âm như phiêu miểu, trong trẻo vang vọng:
“Khảo nghiệm của Thần Nông Đan Cảnh – bắt đầu!”




Bình luận chương 3651
Chia sẻ cảm nhận về chương 3651 “THẦN NÔNG ĐAN CẢNH!”